Nuôi dưỡng an lạc cũng đồng thời là nuôi dưỡng chánh niệm, vì vậy thiền tập không phải là một cực hình mà trái lại là một niềm vui.
Niềm vui của thiền tập thường được gọi là Thiền duyệt. Duyệt là vui. Niềm vui của thiền tập còn được xem là thức ăn cho tâm ý, cho nên ta còn có danh từ thiền duyệt vi thực, nghĩa là “niềm vui của thiền tập là thức ăn”.
Ta phải loại bỏ ý tưởng thiền tập là một cực hình, một hành động ép uổng thân xác và tâm ý. Bạn có thể nói: Thiền tập đi đôi với an lạc. Nếu không đi đôi với an lạc thì đó không phải là thiền tập.
Nếu không đạt đến an lạc thì thiền giả không đi xa được trong thiền quán. Đã đành có lúc thiền giả phải đi xa hơn cũng là để đạt tới những niềm an lạc chân thực và sâu sắc hơn.
(Sư Ông Làng Mai – Thiền sư Nhất Hạnh)
Chánh niệm mỗi ngày – Ít thôi, nhưng đều đặn
#côngphumỗingày #ThiềnBócLịch2021
#trieunguoisongbinhan #triệungườisốngbìnhan
Nguồn: https://langmai.org/tang-kinh-cac/vien-sach/thien-tap/an-tru-trong-hien-tai/an-lac-va-giai-thoat/
Con xin mạn phép có ý kiến 1 chút ạ. “Thiền duyệt vi thực” dịch ra là “thức ăn là niềm vui của thiền tập” có vẻ ko được thoát ý ạ. Theo con thì nên đổi lại là “niềm vui của thiền tập cũng là thức ăn”.
Đấy là cái thấy của con, nếu ko phải thì bỏ qua cho con ạ. Nam mô Đức bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
Cảm ơn bạn, đúng là về ý vẫn đúng nhưng viết lại 1 chút sẽ dễ hiểu và thoát ý hơn.
__()__
Sen búp xin tặng bạn